Đề tài do viện trưởng của các thư viện đạo Giang Nam đưa ra khá là... đơn giản.
Đó là trình bày cách nhìn của mình về tình hình của thư viện.
Tất cả sĩ tử đều ngẩn ra khi nghe thấy đề tài này, phản ứng đầu tiên của bọn họ là: Có phải nó hơi đơn giản quá rồi không? Nó chỉ là chuyện liên quan đến cuộc sống thường ngày của bọn họ thôi.
Thế nhưng mọi người cẩn thận suy nghĩ lại thấy chẳng những nó không đơn giản mà còn khá là khó nữa kìa!
Một cách nhìn là cách nhìn thế nào? Nó có thể khiến sĩ tử nhận được lời khen từ viện trưởng các thư viện và rạng danh trong hội thơ Cô Sơn không?
Đề tài đơn giản nhất cũng là đề tài khó khăn nhất, sao lần này các viện trưởng lại ra đề thế chứ?
Đến Cố Tổ Phân cũng cảm thấy ngạc nhiên. Đề tài mà Chu Diễn tiết lộ cho ông ta không phải là nó, sao giờ lại sửa thế?
Chu Diễn biết hoàng thượng đã bắt đầu kiêng kỵ thư viện đạo Giang Nam mà sao vẫn dám chọn thư viện làm đề tài thế này?
Thiệu Lan nghe xong đề tài liền không khỏi lộ vẻ vui mừng, gần đây hắn ta đang suy tư về vấn đề liên quan đến thư viện nên đề tài này thật sự trúng tủ của hắn ta.
Quan trọng hơn là hắn ta từng gặp Vân thủ tọa thư học bên Tây Hồ vào mấy ngày trước và được ông ta kể rất nhiều chuyện về thư viện, qua đó giúp hắn ta suy nghĩ rõ ràng chưa từng có.
Hiện tại Thiệu Lan hơi biết ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593064/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.