Chương Vietwriter.net2GHI HẬN
Nếu nàng ta đã cùng em gái của mình là Diệp Thân đứng ra làm chứng về việc Diệp Tuy am hiểu vu cổ thì đương nhiên nàng ta cực kì chú ý đến tiến triển của chuyện này, trái tim cũng thấp thỏm theo.
Khi nghe nói về việc nhà họ Cố bị chết hơn năm mươi con cháu của chi bên, nàng ta khó kìm nén nổi sự vui sướng trong lòng, thầm biết mọi chuyện đã có kết quả.
Hơn năm mươi mạng người, sao Diệp Tuy còn có thể thoát thân cho được?
Uông Ấn và Diệp Tuy đều đã chẳng làm nên trò trống gì thì Diệp Tự chỉ có thể cum cúp, sẽ rất dễ dàng để đối phó.
Nhưng sao kết quả cuối cùng lại như thế này?
Trong buổi chầu sớm, hoàng thượng đã khiển trách về chuyện vu cổ, sau đó còn truyền ra tin tức Hoàng hậu nương nương đang dưỡng bệnh trong cung Khôn Ninh… Điều này có nghĩa là chuyện vu cổ đã kết thúc rồi sao?
Uông Ấn không hề gì, Diệp Tuy không hề gì, Diệp Tự cũng không sao cả.
“Lúc trước không nên đứng ra làm chứng chuyện này! Thái độ của hoàng thượng cũng đã rất rõ ràng, hễ là chuyện liên quan đến vu cổ thì chắc chắn sẽ bị xử phạt, chưa kể còn phải đối mặt với sự trả thù của Uông Ấn!” Vạn Triệu Tiên trầm giọng nói, vẻ mặt hết sức khó coi.
Diệp Vân sắp khóc đến nơi, bất đắc dĩ nói: “Tướng công, lúc ấy Hoàng hậu nương nương có lệnh, thần thiếp cũng không còn cách nào khác.”
Tất nhiên là nàng ta không dám tự tiện trong việc đứng ra làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593012/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.