Diệp Tuy không thể từ chối yêu cầu của Uông Ấn.
Nàng biết lúc này hắn chắc chắn đang đau khổ tột cùng nên mới nghĩ đến việc uống rượu, muốn say một trận.
Chỉ có rượu mới có thể giải sầu.
Nàng kìm nén tất cả nỗi xót thương trong lòng, gật đầu với Uông Ấn: “Được, thiếp sẽ uống với chàng một chén!”
Uông Ấn thích trà, không thích rượu, nhưng hầu hết những người xuất thân từ quân ngũ đều có tửu lượng rất tốt. Vả lại, mấy người Phong bá và Niên bá đều thích rượu nên trong phủ không thiếu rượu ngon.
Niên bá nghe lệnh, đi đến hầm rượu lấy một bình “Li Nhân Túy”. Đây là một loại rượu nổi tiếng của Phần Châu thuộc đạo Hà Đông, thơm ngọt mát lạnh, điểm duy nhất là rượu này bốc chậm, rất nhiều người sẽ bị say.
Nhưng Niên bá biết thứ mà xưởng công cần bây giờ là một cơn say mèm, chỉ có như vậy xưởng công mới có thể vượt qua được sự đau buồn của đám tang Trưởng công chúa.
Uông Ấn thấy Niên bá chọn loại rượu “Li Nhân Túy” tới thì không nói gì thêm, chỉ khoát tay với họ, ra hiệu cho họ không cần phải ở bên cạnh hầu hạ.
Sau khi nhóm người Phong bá và Niên bá rời đi, Uông Ấn lấy hai chiếc chén rồi rót đầy rượu, sau đó đưa một chén cho Diệp Tuy và nói: “Cô gái nhỏ, nàng cứ thoải mái đi!”
Dứt lời, hắn nâng chén rượu của mình lên, ngửa đầu uống cạn, ánh mắt hơi thay đổi, nói: “Rượu ngon, rượu ngon!”
Rượu ngon uống khi buồn lại càng buồn hơn.
Nhìn Uông Ấn uống rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592965/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.