Trưởng công chúa Trịnh Vi đã từ trần.
Tin tức này gần như được đưa đến phủ nhà họ Uông cùng một lúc với ý chỉ kia của hoàng thượng.
Trở lại triều đình một lần nữa, chấp chưởng lại Đề Xưởng là mưu đồ của Uông Ấn trong mấy tháng nay, là kết quả mà hắn mong chờ sẽ nhìn thấy, là niềm vui bất ngờ mà hắn dành cho Diệp Tuy. Đây vốn dĩ là thời khắc vui mừng của hắn mới phải.
Nhưng khi Uông Ấn tiếp nhận ý chỉ này, hắn mím chặt môi, sắc mặt nặng nề, sương giá bao trùm toàn thân hắn dường như có thể khiến người ta đông lạnh.
Nội thị đến tuyên chỉ không dám nấn ná và hoàn toàn không thể so đo với việc Uông Ấn thậm chí còn chưa nói “tạ ơn hoàng thượng”, bèn vội vàng dẫn theo mấy tiểu nội thị rời đi ngay sau khi Uông Ấn tiếp nhận thánh chỉ.
Uông Ấn đưa luôn thánh chỉ cho Phong bá đang đứng ở một bên, không buồn liếc nhìn thánh chỉ lấy một cái đã quay người rảo bước đi về viện Tư Lai.
“Điện hạ, bà ấy… Chuyện này đã chắc chắn chưa? Có phải có sai sót không? Sao lại như vậy…” Uông Ấn nhìn chằm chằm vào Khánh bá, lời nói ngắt quãng, trong giọng nói chất chứa nỗi bi thương khó mà che giấu được.
“Bẩm xưởng công, Triệu Phụng đã cử người đưa tin tức tới. Phủ Trưởng công chúa đã báo tang vào trong cung.” Khánh bá bẩm báo với Uông Ấn tin tức vừa mới nhận được.
Tin tức thế này thì làm sao có thể có sai sót được? Chỉ là, xưởng công…
Uông Ấn cụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592957/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.