Trước khi vào cung, Bùi Đỉnh Thần và Thiệu Thế Thiện đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này, nhưng cho đến tận bây giờ vẫn không thể xác định là ai.
Thiệu Thế Thiện và Bùi Đỉnh Thần đều có người mà họ phỏng đoán trong lòng. Tuy nhiên, họ chỉ im lặng, không dám nói ra trước mặt đế vương.
Vĩnh Chiêu Đế liếc nhìn hai người họ, thấy họ vẫn không nói gì bèn hỏi lại lần nữa: “Các ái khanh, các khanh cho rằng có thể là ai?”
Bùi Đỉnh Thần liền đáp: “Hoàng thượng, thần cho rằng chuyện này quả thật xảy ra quá đột ngột, những mối liên quan trong đó lại phức tạp, rắc rối. Nay Chu thị đã chết, thần cho rằng trước hết nên điều tra từ cái chết của Chu thị. Về phần có phải có người đứng đằng sau, đổ mọi việc lên đầu thái tử hay không, hiện vẫn còn khó nói…”
Bùi Đỉnh Thần là Trung Thư Lệnh, ở bên cạnh hoàng thượng đã rất nhiều năm, vì thế cũng không hề sợ hãi khi nói ra những lời này.
Mọi chuyện rõ ràng là đang nhằm vào thái tử. Thật ra, hoàng thượng hỏi như vậy thì chắc hẳn trong lòng đế vương đã có đối tượng hoài nghi. Nhưng hoàng thượng có thể hoài nghi như thế, còn Bùi Đỉnh Thần thân là bề tôi lại hoàn toàn không thể nói ra miệng.
Quả thật không có nhiều người có bản lĩnh và còn muốn đối phó với thái tử. Bất luận là ai trong số những người này thì cũng không phải là người mà Bùi Đỉnh Thần có thể đắc tội được.
Thiệu Thế Thiện thoáng nhìn Bùi Đỉnh Thần, nghĩ bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592944/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.