Hóa ra, khoản bạc mà Hộ Bộ phân bổ xuống hằng năm, về căn bản không được dùng cho việc nạo vét mở rộng đường sông, cũng hoàn toàn không được dùng cho việc thuê người áp tải bảo vệ lương thực.
Số tiền này cứ như vậy biến mất một cách không thể giải thích được ở Tư Vận Chuyển.
Chính bởi vì không có bạc để nạo vét khơi thông đường sông nên khúc sông Dương Châu mới tích đầy bùn đất, lòng sông nhô cao, ngày tháng trôi qua rốt cuộc mới làm gián đoạn việc vận chuyển bằng đường thủy.
Còn chuyện liên quan đến đám kẻ cướp trên sông, thật ra chỉ là nói quá lên, tình hình thực tế là lương thực, tơ lụa, những vật tư quý giá được vận chuyển bằng đường thủy đã bị quan viên của Tư Vận Chuyển giữ lại hơn một nửa, sau đó ăn chia với các nhà buôn lớn của đạo Giang Nam.
Chính bởi các nhà buôn lớn của đạo Giang Nam đã thu được lợi ích từ trong chuyện này, nên bọn họ đều che giấu sự thật.
Nếu không phải vấn đề lần này rất nghiêm trọng thì bọn họ vẫn sẽ tiếp tục như vậy.
Qua đủ loại điều tra có thể thấy là quan viên của Tư Vận Chuyển và các nhà buôn của đạo Giang Nam đã bắt tay với nhau, làm tổn hại lợi ích của quốc gia để tư lợi.
Bởi vì phủ nha quan trọng và tương đối độc lập như Tư Vận Chuyển có để xảy ra ổ tham nhũng cũng là lẽ bình thường, không khó để lí giải điều này. Nếu chuyện chỉ tới đây thì cũng không khác gì những vụ án tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592942/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.