Khi ở Nhạn Tây Vệ, Diệp Tuy chưa bao giờ nghĩ về Cố Chương. Cho dù đã về đến Kinh Triệu, hiện tại lại vì Cố Kính Chỉ mà phải nhắc đến Cố Chương thì trong lòng nàng vẫn không hề gợn sóng. Đủ loại ân oán, tình cảm, thù hận giữa nàng với Cố Chương đã là chuyện của kiếp trước.
Tuy nhiên, trong kiếp này, kể từ khi Cố Chương đến nhà họ Diệp hỏi cưới Diệp Tuy với ý đồ lợi dụng nhà họ Diệp thì bọn họ đã đứng ở hai phe khác nhau, hai phe đối địch.
Đã là kẻ địch thì phải dốc hết sức để đối phó, Diệp Tuy không có ý nghĩ “đặt mình vào hoàn cảnh của người khác” để nghĩ cho kẻ địch, với Cố Chương lại càng không.
Nàng vẫn luôn để mặc cho Cố Chương tự tung tự tác, chỉ vì cảm thấy chưa cần thiết phải ra tay với hắn mà thôi. Vả lại, nay nhà họ Cố đã suy yếu, Cố Chương thì bất tài, bọn họ đã không thể gây ra bất cứ thương tổn nào cho nàng nữa.
Thế nhưng, Uông Ấn không cho là như vậy thì phải?
Diệp Tuy nhìn Uông Ấn, bắt gặp một thoáng sát khí trong mắt hắn, liền hiểu ra và hỏi: “Đại nhân, chàng muốn ra tay với nhà họ Cố?”
Uông Ấn đã “ngủ đông” ba tháng, bây giờ bắt đầu hành động, đương nhiên sẽ không chỉ để giết một mình Cố Kính Chỉ, mọi thứ liên quan đến Cố Kính Chỉ mới là mục đích của Uông Ấn, đúng không?
Uông Ấn gật đầu, không hề giấu giếm nàng: “Đúng vậy, bổn tọa dự định ra tay từ chỗ nhà họ Cố, xé rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592934/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.