Uông Ấn còn chưa nghĩ xong nên làm như thế nào thì cơ thể hắn đã hành động trước cả đầu óc, ôm lấy Diệp Tuy.
Trên ngón tay hắn còn vương nước mắt vừa mới lau cho nàng, cảm giác ấm nóng từ ngón tay truyền đến tận tim hắn, khiến trái hắn dần trở nên nóng rực.
Hắn cúi đầu xuống, chạm nhẹ cằm vào đỉnh đầu nàng và nhắm mắt lại, vòng tay cũng vô thức siết chặt hắn.
Người trong vòng tay này là báu vật của đời hắn, hắn vui vẻ vì nàng, phiền muộn vì nàng, phấn chấn vì nàng và cũng do dự vì nàng. Ước nguyện duy nhất của hắn là nàng vui vẻ bình an suốt đời, nhưng bây giờ hắn lại khiến nàng bất an và khó chịu như vậy.
Uông Ấn ôm Diệp Tuy chặt hơn, khẽ nói: “Cô gái nhỏ, là bổn tọa không tốt…”
Diệp Tuy muốn đưa tay ôm lại Uông Ấn, nhưng bởi vì bị hắn ôm quá chặt, gần như không thể cử động được, chỉ còn lại nước mắt không ngừng rơi xuống.
Thật ra, không phải là nàng khó chịu, không phải là nàng cảm thấy tủi thân, mà là trong khoảnh khắc nhìn thấy hắn, liền có một thứ cảm xúc không lời nào diễn tả.
Len vào chóp mũi là hơi thở mà nàng vô cùng quen thuộc, trong sự trong trẻo lành lạnh ẩn chứa mùi hương của trà Diệm Khê. Hơi thở này khiến nàng cảm thấy cực kì yên tâm.
Vào lúc này, khi ở trong vòng tay của hắn, trong đầu nàng chỉ có hắn mà không có bất cứ suy nghĩ gì khác.
Bởi vì chuyện thuốc giải không có hiệu quả mà dẫn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592929/chuong-799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.