Nhìn thấy niềm vui không hề che giấu trên khuôn mặt anh trai mình, trong lòng Diệp Tuy dâng lên nỗi xấu hổ, dường như sắp không nói được nên lời.
Diệp Tuy không trả lời Diệp Hướng Ngu mà áy náy nói: “Ca, muội xin lỗi, muội sai rồi…”
Diệp Hướng Ngu hơi sửng sốt, sau đó liền nói: “A Ninh, muội không cần phải như vậy, là cách nói của huynh không đúng. Trong tình huống như thế này, ai cũng có thể nghĩ thế, điều này không quan trọng. Muội mau nói cho ca biết, muội nói có thể giải được chất độc là có ý gì?”
Đối với Diệp Hướng Ngu mà nói, chỉ có một lí do khiến hắn ngăn cản em gái mình gả cho Uông Ấn, đó là bởi vì Uông Ấn là hoạn quan.
Đúng vậy, hắn không sợ khi phải thừa nhận, nếu một người đàn ông ngay cả “chuyện vợ chồng” cơ bản nhất này mà cũng không làm được thì còn nói gì đến hạnh phúc?
Hắn hoàn toàn không ngờ còn có khả năng đó, nếu giải được độc trong người Uông Ấn thì Uông Ấn sẽ không còn là hoạn quan nữa, và Uông Ấn và A Ninh sẽ là vợ chồng thật sự.
Nếu thế thì hắn tuyệt nhiên sẽ không nhắc đến giao hẹn năm năm nữa.
“Ca, là thế này, sau nhiều năm điều tra tìm kiếm, chúng ta đã phát hiện ra manh mối về chất độc mà đại nhân bị trúng năm xưa…” Diệp Tuy kể lại với Diệp Hướng Ngu những gì đã trải qua ở nước Ô Di.
“Ca, giờ chúng ta đã lấy được đơn thuốc điều chế chất độc kia, nhưng bởi vì trong Nhạn Tây Vệ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592925/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.