Khi Cố Chương nghe thấy Vi hoàng hậu từ chối gặp mình thì hơi sững người, sau đó cảm giác không lành càng rõ ràng hơn.
Thấy vẻ mặt lo âu của Cố Chương, Tống Loan liền cất lời an ủi: “Tướng công, có lẽ Hoàng hậu nương nương chỉ là không có thời gian rảnh mà thôi. Việc này không nói lên điều gì hết. Có phải tướng công đã nghĩ nhiều rồi không?”
Cố Chương lắc đầu, không để vào tai những lời an ủi của Tống Loan.
Hoàng hậu nương nương từ chối gặp hắn vào lúc này, đương nhiên không phải là bởi vấn đề rảnh rỗi gì đó.
Bà ta đang không hài lòng bởi vì lúc trước hắn đã khuyên bà ta đừng kết làm đồng minh với Ngu Đản Chi, có lẽ điều này đã khiến bà ta tức giận.
Bây giờ Ngu Đản Chi đã bỏ mạng, quả thật đã trói chặt được Uông Ấn, hoàng hậu vì thế mà cho rằng hắn có tầm nhìn kém.
Thế nhưng, hiện tại Uông Ấn vẫn còn là đại tướng quân của Nhạn Tây Vệ và chưa nhận được bất cứ sự xử phạt nào từ hoàng thượng. Hoàng hậu nương nương có thể chắc chắn rằng việc bà ta kết đồng minh với Ngu Đản Chi là đúng hay sao?
Theo như Cố Chương thấy, phủ Thừa Ân Công làm việc nóng vội như vậy, còn chưa nói chính xác được cuối cùng sự việc sẽ ra sao.
“Thế thì thiếp lại gửi thỉnh cầu đến cung Khôn Ninh lần nữa nhé?” Tống Loan nói tiếp, cũng có phần nôn nóng trong lòng.
Nàng ta cảm thấy rất thỏa mãn với cuộc sống hiện tại, lại sợ rằng sự bất mãn của hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592906/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.