Mặt trời lặn, mặt trăng lên, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã là mùa xuân năm Vĩnh Chiêu thứ hai mươi lăm.
Trong ba năm qua, rất nhiều thứ đã thay đổi, tất nhiên cũng có rất nhiều thứ không thay đổi.
Tính kĩ ra thì Uông Ấn nhậm chức đại tướng quân của Nhạn Tây Vệ đã hơn bốn năm. Dưới sự dẫn dắt của hắn, Nhạn Tây Vệ đã có sự thay đổi rõ rệt.
Chuồng ngựa Trữ Châu cách không xa nơi đóng quân của Nhạn Tây Vệ, đã trở thành chuồng ngựa lớn nhất của Đại An. Đồng thời, rất nhiều giống ngựa quý từ Đại Ung đã được đưa đến đây, bởi vậy mà chợ ngựa trung tâm của Đại An đã chuyển từ Quan Ngoại tới đạo Nhạn Tây.
Nhờ sự phát triển của chuồng ngựa mà gia quyến của các tướng sĩ Nhạn Tây Vệ ngày càng nhiều lên.
Mới đầu, những gia quyến này chỉ có thể tự cung tự cấp. Nhưng về sau, số tiền mà họ kiếm được đã có thể dùng để nuôi binh sĩ Nhạn Tây Vệ.
Vì những hành động kiên trì bền bỉ diệt trừ thổ phỉ của binh sĩ Nhạn Tây Vệ mà đám kẻ cướp gây họa một phương tại đạo Nhạn Tây đã bị nhổ sạch. Tuy không thể hết hẳn nạn trộm cướp nhưng chỉ là những hành vi vụn vặt, cũng không làm được trò trống gì
Những thay đổi này không phải chỉ xảy ra trong một sớm một chiều mà xuất hiện tuần tự từng bước một. Bản thân không thể cảm thấy có bất cứ thay đổi gì khi ở trong đó, nhưng sau ba, bốn năm nhìn lại mới nhận ra đã có sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592876/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.