Sau khi nghe xong những lời Diệp Tuy nói, Uông Ấn vô cùng sửng sốt.
Đồ Kiêu là người Đại Ung sao?
Y không hề giống người Đại Ung, giọng nói của đạo Nhạn Tây của y còn tương đối tốt. Y hiểu khẩu âm và phong tục đời sống của đạo Nhạn Tây hơn rất nhiều người.
Người như Đồ Kiêu sao có thể là người Đại Ung? Nếu thật sự là như vậy thì y đã qua mắt người khác như thế nào?
Quan trọng hơn, y là người Đại Ung, tại sao lại trở thành thổ phỉ núi Lân Tuân?
Đám kẻ cướp trên núi Lân Tuân đã gây họa một phương, quả thật là vết nhơ của quan viên đạo Nhạn Tây, nhưng điều này có ích lợi gì đối với Đại Ung?
Nếu Đồ Kiêu là gian tế của Đại Ung… Có ai mà không biết một nơi như núi Lân Tuân sớm muộn cũng sẽ bị triều đình tiêu diệt, sao y còn ẩn nấp ở đó?
Thật lâu sau, Uông Ấn mới hỏi: “Cô gái nhỏ, Đồ Kiêu trở thành kẻ cướp trên núi Lân Tuân là muốn làm gì? Và sau này y sẽ làm tướng quan của Đại Ung sao?”
Diệp Tuy thở dài, đáp: “Đại nhân, thiếp không biết điều này có lợi gì cho Đại Ung, nhưng đây là những gì thiếp biết. Hơn nữa, khi Đồ Kiêu trở thành tướng quân thì đám thổ phỉ núi Lân Tuân vẫn luôn tồn tại.”
Trong kiếp trước, nàng chỉ biết rằng người này là tướng quân Trần Thế Hùng của Đại Ung, nhưng lại không biết y từng sống ở núi Lân Tuân.
Hiện tại còn cách những chuyện về sau mà nàng biết tới mười mấy năm, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592865/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.