Quan viên trong sứ quán không rõ Đậu Hiến và Vi Quan Chính đã nói những gì, nhưng họ nhìn thấy Đậu Hiến rời đi với vẻ mặt hầm hầm tức giận.
Uông Ấn cũng không cảm thấy lạ với việc đó. Ngoại giao không phải là chuyện nhỏ, cho dù hiện tại Đại An đã ở nắm được quyền chủ động, nhưng muốn khơi thông thị trường buôn bán trao đổi ngựa giữa hai nước thì còn phải không ngừng đàm phán, cuối cùng mới đạt được mục đích.
Chuyện đã đến nước này, còn lại chỉ là vấn đề thời gian.
“Đại nhân, Đại Ung tất sẽ không để việc này tiến hành thuận lợi, có lẽ còn phải tốn thời gian. Vậy thời gian về nước của sứ đoàn sẽ vị lùi lại sao?” Diệp Tuy hỏi.
“Lần này sẽ không trì hoãn quá lâu. Đã đến nước này rồi, Đại Ung sẽ phải vỗ êm mọi chuyện bằng tốc độ nhanh nhất. Lần này bọn họ phải mất máu thôi.”
Chuyện đã vỡ lở khắp thành Trường Ung, hơn nữa sĩ tử trường Quốc Học của Đại Ung cũng đã sục sôi căm phẫn. Đây không phải là chuyện có thể nén xuống được nữa. Sự việc lắng xuống sớm một chút cũng sẽ có lợi cho tình hình của Đại Ung.
“Có điều, đại nhân, Đại Ung bị thua thiệt lớn trong chuyện này như vậy trong, sự việc sẽ dễ dàng kết thúc sao?” Diệp Tuy nghĩ đến Thập Cửu hoàng tử Thân Mật.
Lần này Đậu Hiến thết tiệc, đặc biệt nhắc tới việc có thể dẫn theo người nhà đến tham dự. Chính cách làm tỏ ra hết sức suy nghĩ cho người khác này đã khiến nàng sinh lòng cảnh giác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592843/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.