Lúc nghe nói chỗ sứ quán xảy ra chuyện, mặt mày của tất cả các quan viên có mặt trong phủ nhà họ Đậu đều biến sắc.
Vi Quan Chính trợn to hai mắt, giọng nói cũng run lên: “Bên sứ quán đã… xảy ra chuyện gì?”
Điều đầu tiên mà ông ta nghĩ tới chính là các quan viên đang ở lại trong sứ quan, sau đó liền nhớ lại những lời Uông Ấn đã nói trước khi đi dự tiệc.
Chẳng lẽ chuyện mà Uông Ấn linh cảm sẽ xảy ra, không phải là ở yến tiệc mà là ở chỗ sứ quán?
Đậu Hiến thấy phản ứng của Vi Quan Chính thì lập tức trầm giọng quát: “Nói mau, rốt cuộc bên sứ quán đã xảy ra chuyện gì?”
“Có kẻ bịt mặt, mặc đồ đen xông vào trong sứ quán, bao vây chém giết. Bọn người đó có khí thế rất hung hãn. Thuộc hạ liền chạy tới đây bẩm báo. Tình hình hiện này không được lạc quan.” Binh sĩ đến bẩm báo cuống quýt đáp.
“Mau lên! Mau triệu tập người, ngựa đến tiếp viện cho sứ quán ngay lập tức! Bẩm báo việc này lên hoàng thượng và tướng quân, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện gì được!” Đậu Hiến liên tục ra lệnh, trông hết sức lo lắng.
Thân Mật không để ý tới những lời bẩm báo của binh sĩ kia mà nhìn chằm chằm vào Uông Ấn, muốn để xem phản ứng của hắn.
Sau khi thấy sắc mặt Uông Ấn cũng thay đổi, trong lòng Thân Mật dâng lên cảm giác vui sướng khôn tả.
Ha, Uông Ấn cũng có ngày hôm nay! Hắn hoàn toàn không ngờ đến chuyện đang xảy ra đúng không?
Lần này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592839/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.