Tuy rằng thành Trường Ung cũng náo nhiệt nhưng đối với người đã quen nhìn thấy sự phồn thịnh như Uông Ấn và Diệp Tuy thì các cửa hàng ven đường không hề có sức hấp dẫn lớn lao.
Nhưng có một vài cửa hàng, bọn họ vẫn vào xem, ví dụ như những cửa hàng bán đồ chỉ riêng Đại Ung mới có.
Đại Ung có một loại thực vật, tên là “cỏ miến ti”. Loại rượu được làm từ loại thực vật này vô cùng ngọt, nghe nói có tác dụng giải bớt ưu sầu.
Đại An không có loại rượu này. Diệp Tuy rất tò mò về nó nên bước vào một cửa hàng để xem.
Lúc họ đang thưởng thức mùi rượu thì một người có vẻ như là chưởng quầy đi tới, cười híp mắt nói: “Hai vị khách quý, chất lượng rượu ở tầng lầu này rất bình thường. Tiểu nhân thấy hai vị mặc y phục không tầm thường, kính mời hai vị lên lầu hai để thưởng thức.”
Chưởng quầy nhìn thấy tùy tùng đi theo sau họ thì nói thêm một câu: “Có điều lầu hai hơi chật, không chứa được nhiều người đến vậy, chỉ có thể mời hai vị khách quý đi lên thôi.”
Nói rồi, chưởng quầy hơi vén tay áo lên, vẻ mặt hết sức cung kính.
Nghe vậy, ánh mắt Diệp Tuy thoáng thay đổi, đang định lắc đầu từ chối thì chợt nghe thấy Uông Ấn nói: “Được, rượu ngon thì không thành vấn đề. Mời chưởng quầy dẫn đường.”
Diệp Tuy nhìn Uông Ấn, thấy hắn mỉm cười bèn không nói gì thêm, chỉ đi theo bên cạnh hắn.
Lời nói của chưởng quầy này rõ ràng là không ổn. Thật ra nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592830/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.