Ngu Đản Chi trở lại doanh trướng giám quân của mình trong tình trạng mất hồn.
Một mặt, ông ta cảm thấy chấn động với hiệu quả của việc huấn luyện binh sĩ của Uông Ấn. Mặt khác, ông ta cũng chán ghét sự nhát gan của bản thân.
Uông Ấn huấn luyện binh sĩ lợi hại như vậy, cứ tiếp tục như thế này, các binh sĩ nhất định sẽ hoàn toàn do Uông Ấn nắm giữ, những mệnh lệnh của hắn sẽ ở khắp mọi nơi trong Nhạn Tây Vệ.
Một khi Uông Ấn thật sự chấp chưởng Nhạn Tây Vệ thì trong tay hắn sẽ có một trăm nghìn binh mã. Đây là lực lượng kinh khủng đến nhường nào?
Trong tay chỉ có ba nghìn đề kỵ thôi mà Uông Ấn đã là người dưới một người trên vạn người. Ngay cả hoàng thượng cũng phải hết sức kiêng dè. Nếu một trăm nghìn binh mã này cũng giống như đề kỵ…
Vậy thì còn có thể lay chuyển được hắn không?
Đến lúc đó, Uông Ấn gần như bất khả chiến bại, ông ta sẽ càng khó báo thù.
Con trai của ông ta, người con trai duy nhất của ông ta phải chết một cách vô ích như vậy sao?
Song, nếu ngăn cản việc Uông Ấn huấn luyện binh sĩ thì trận đồ sẽ không có uy lực như vậy, Nhạn Tây Vệ cũng sẽ không mạnh hơn so với hiện tại…
Nhạn Tây Vệ là tấm lá chắn của Đại An. Có Uông Ấn huấn luyện binh sĩ, tấm lá chắn này sẽ càng thêm kiên cố. Đây là điều cực kì tốt đối với Đại An, đối với dân chúng.
Rốt cuộc ông ta phải làm thế nào? Ông ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592809/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.