Vĩnh Chiêu Đế ngồi ngay ngắn ở vị trí trên cao, nhìn bá quan trong điện đang tranh cãi, dường như nhớ lại thời điểm năm đó Đề Xưởng mới được thành lập.
Khi đó, bá quan cũng cũng bởi vì Uông Ấn mà tranh cãi như thế này.
Có điều, sự công kích lúc đó còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Trong những năm qua, Uông Ấn và Đề Xưởng đã khiến cho tất cả mọi người khiếp vía, chỉ nghe thấy thôi là mặt mày liền biến sắc. Đã rất lâu rồi chưa có ai dám nhằm vào Uông Ấn như vậy.
Vĩnh Chiêu Đế… thấy hơi hoài niệm.
Tất nhiên, bất kể là quan viên trong điện hiện giờ đang chĩa mũi nhọn vào Uông Ấn hay đồng ý với Đậu Đại Dụng cũng được. Ông ta đại khái đều có tính toán trong lòng.
Trong cục diện lúc này, số người phản đối nhiều hơn số người tán thành với Đậu Đại Dụng. Đây dĩ nhiên là điều mà Vĩnh Chiêu Đế hi vọng được nhìn thấy.
Về phần Uông Ấn…
Vĩnh Chiêu Đế đưa mắt nhìn Uông Ấn. Vẻ mặt hắn quá lãnh đạm, lãnh đạm đến nỗi không nhìn ra được điều gì.
Ông ta nhớ tới tình cảnh hắn cứu mình trở về năm đó, trong lòng ít nhiều cảm thấy có phần kỳ lạ.
Uông Ấn chưa bao giờ làm trái lời ông ta. Ông ta biết với sự thông minh của Uông Ấn, cuối cùng hắn nhất định sẽ tiếp nhận sự bổ nhiệm này.
Tuy nhiên, sau khi Uông Ấn thật sự tiếp nhận rồi, không biết vì sao, trong lòng Vĩnh Chiêu Đế thấy hơi hối hận, luôn có cảm giác không vui mà không thể diễn tả.
Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592718/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.