Thật ra những gì Uông Ấn nghĩ trong lòng đều không khác với Diệp Tuy nghĩ là bao.
Cho dù Vi hoàng hậu và phủ Thừa Ân Công có ý gì thì đề xuất này cũng là nguy cơ to lớn đối với hắn và Đề Xưởng.
Bởi vì hắn và Đề Xưởng quá quan trọng đối với nhau.
Uông Ấn chấp chưởng Đề Xưởng đã mười mấy năm. Mặc dù hắn biết bản thân không thể làm đốc chủ Đề Xưởng mãi được, nhưng cũng không ngờ rằng mình sẽ rời khỏi Đề Xưởng trong thời điểm này. Hắn lại càng không ngờ mình sẽ có cơ hội trở thành đại tướng quân của Nhạn Tây Vệ.
Dù cho Diệp Tuy từng nói với hắn, trong số những việc mà nàng đoán trước, hắn quả thật là đại tướng quân của Nhạn Tây Vệ, và hắn vẫn cảm thấy không có khả năng đó.
Suy cho cùng, vị trí đại tướng quân của Nhạn Tây Vệ đã bỏ trống một năm nay. Bất luận là hoàng thượng hay là hắn thì cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc hắn sẽ thay vào vị trí này.
Cho đến tận bây giờ, khi Vi hoàng hậu đưa ra đề xuất đó.
Sau khi kinh ngạc ban đầu qua đi, Uông Ấn bắt đầu do dự trong lòng.
Hắn ngẫm nghĩ chốc lát rồi nhìn Diệp Tuy đang lo lắng và nói: “Cô gái nhỏ, đối với bổn tọa mà nói, sở dĩ đề nghị này trở thành nguy cơ là bởi vì hiện tại bổn tọa vẫn còn chưa sắp xếp ổn thỏa con đường đi cho Đề Xưởng…”
Bắt đầu từ năm trước, hắn đã thu xếp đường lui cho Đề Xưởng. Sau khi xảy ra chuyện Trưởng công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592707/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.