Nghe thấy con gái mình chủ động hỏi đến chuyện công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc, Vi hoàng hậu sầm mặt, nghiêm nghị nói: “Nguyên Khang, con ít tiếp xúc với Đồng Nhạc thôi. Hình Bộ sẽ không tránh khỏi việc tìm đến con để tìm hiểu tình hình, con cứ nói không biết gì cả là được rồi, đừng nói gì thêm.”
“Con vốn không biết gì hết cả, còn có thể nói thêm cái gì…” Công chúa Nguyên Khang lầu bầu.
Sau khi nhìn thấy sắc mặt Vi hoàng hậu trầm xuống, nàng ta vẫn gật đầu vâng theo.
“Mẫu hậu, con nghe nói sở dĩ Đồng Nhạc bị trúng độc là bởi vì Thuần quý tần sao? Nhưng sao Thuần quý tần lại ngu ngốc như vậy? Đây chắc là trò vu oan giá họa thì phải?”
Ngay cả một người không hiểu gì về tranh đấu trong chốn cung đình mà cũng biết chuyện công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc quả thật quá kỳ lạ.
Nghe nói Thuần quý tần tính tình trầm tĩnh và yếu đuối, rất có danh thơm trong số các phu nhân quan viên Kinh Triệu. Người như thế sẽ không ngu xuẩn đến mức bỏ độc công chúa Đồng Nhạc ở trong cung của mình chứ?
Thấy Vi hoàng hậu không nói lời nào, công chúa Nguyên Khang lại nói: “Hẳn sẽ không phải là có người ghen tị với việc Thuần quý tần có được danh thơm nên mới bày kế hãm hại nàng ta chứ? Bụng dạ phi tần trong cung thật sự quá nhỏ nhen! Mẫu hậu, hình như người cũng không thích Thuần quý tần thì phải?”
Mặc dù công chúa Nguyên Khang không thông minh nhưng cũng biết mẫu hậu của mình xưa nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592651/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.