Bất luận Trưởng công chúa điện hạ làm những điều này xuất phát từ tâm tư gì, nhưng việc những binh lính mồ côi trong quân ngũ như Uông Ấn được hưởng lợi là sự thật.
Chính là nhờ việc làm đó của bà mà Uông Ấn và những người khác mới có cơ hội học hành, mới có cơ hội kiến công lập nghiệp.
Từ khi còn ở trong Nhạn Tây Vệ, Uông Ấn đã hết sức kính trọng trưởng công chúa điện hạ.
“Năm đó bổn tọa vừa mới tới Kinh Triệu, hoàng thượng muốn thành lập Đề Xưởng, còn bổ nhiệm bổn tọa làm đốc chủ Đề Xưởng. Lúc ấy, trong triều có rất nhiều người phản đối, chỉ có một mình Trưởng công chúa ủng hộ. Bà đã âm thầm đưa tới rất nhiều thuộc hạ, đã giúp đỡ bổn tọa rất nhiều.”
Hồi đó, Uông Ấn đã từng được nghe danh của Trưởng công chúa, biết bà là một người phụ nữ không tầm thường.
Không nói đến những việc khác, chỉ với việc bà được gả cho thế tử của Định Quốc Công, chỉ với việc bà được hoàng thượng cực kì kính trọng là đã đủ để nói rõ điều này.
Uông Ấn quá đỗi bất ngờ, cũng vô cùng cảm kích trước sự giúp đỡ của Trưởng công chúa điện hạ.
“Nhưng hoàng thượng lại không hay biết việc bổn tọa nhận được sự giúp đỡ của Trưởng công chúa. Nàng nói xem là vì sao?” Uông Ấn hỏi Diệp Tuy.
Dường như đang nhớ lại chuyện lúc đó nên khóe môi hắn ẩn chứa ý cười, vẻ sầu lo trên mặt cũng vơi đi phần nào.
“Là bởi vì phủ Định Quốc Công không quan tâm đến chuyện trên triều? Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592640/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.