Không biết bởi vì lời nói hay vẻ thờ ơ của Diệp Tuy đã kích thích Diệp Vân. Sắc mặt Diệp Vân thoáng chốc liền trở nên cực kì khó coi, còn vô thức giơ tay lên, hình như muốn đánh Diệp Tuy.
Nhưng tay của nàng ta mới giơ lên, Diệp Tuy đã lạnh lùng nói: “Đại tỷ, nghĩ kĩ rồi hãy làm. Muội thông cảm với nỗi đau mất đi người thân của tỷ nên không muốn làm gì. Nhưng tỷ à, nếu tỷ hồ đồ thì phải nhận hậu quả đấy!”
Nàng đến gần Diệp Vân thêm một bước rồi nói tiếp: “Đại tỷ, vì sao mẹ đẻ và em trai ruột của tỷ chết, không phải chân tướng đã rõ rành rành sao? Nếu Diệp Hướng Chinh không đi đánh trống Đăng Văn thì sao lại chết? Còn cả nhà họ Vạn nữa. Đại tỷ, Vạn Ngạn Thời có thái độ gì, muội đều biết rõ mười mươi đấy.”
“… Nhà họ Vạn không phải là lá chắn tuyệt đối đâu. Đại tỷ phải suy nghĩ cho thật rõ ràng vào!”
Ánh mắt Diệp Tuy lạnh buốt, toát ra sát khí. Chỉ với một ánh mắt như vậy mà đã khiến Diệp Vân cảm thấy trống ngực dồn dập, bất giác lùi lại một bước.
Trên điện Tuyên Chính, thiếu khanh Đại Lý Tự - Vạn Ngạn Thời bẩm tấu, xin tham gia điều tra chuyện của nhà họ Diệp. Mặc dù có sự xúi giục của Cố Chương ở phía sau nhưng điều đó cũng cho thấy chiều hướng của chính nhà họ Vạn.
Diệp Tuy không tin, việc Vạn Ngạn Thời ra tay làm vậy không có sự tác động của Diệp Vân.
Nàng đã sớm nghe nói trước kia Chu thị yêu thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592630/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.