Tuy Uông Ấn lập được công lao trong việc dẹp yên loạn bách bộ nhưng lại tắc trách trong việc kiểm tra giám sát Nam Khố. Có công tất được thưởng, có tội tất phải chịu phạt. Ông ta nhất định sẽ truy cứu vụ việc kiểm tra giám sát Nam Khố.
Lòng Uông Ấn chùng xuống nhưng không hề thể hiện ra mặt.
Hoàng thượng triệu hắn vào cung gấp quả thật là muốn hỏi tội hắn sao?
Hắn khom người, vẻ mặt nghiêm nghị, đáp rằng: “Thần kiểm tra giám sát không hết sức, xin hoàng thượng giáng tội!”
Giờ phút này, hắn không muốn chối cãi gì cả. Điều hoàng thượng nói là sự thật, nguyên nhân Nam Khố xảy ra vấn đề lớn như vậy tất nhiên là do phủ Trấn Quốc Công, nhưng Đề Xưởng kiểm tra giám sát không chu đáo, đương nhiên không thể đổ lỗi cho người khác.
Vĩnh Chiêu Đế vuốt râu, sau đó thở dài, nét mặt rõ ràng không vui, nói với Uông Ấn: “Qua chuyện lần này, chắc hẳn trong triều có rất nhiều người đã đoán được có bí mật gì đó ở đạo Lĩnh Nam. Mặc dù trong một chốc một lát Nam Khố vẫn chưa bị lộ, nhưng trẫm… thật sự lấy làm lo lắng, cũng rất thất vọng với phủ Trấn Quốc Công và Đề Xưởng.”
Đế vương thất vọng không phải là chuyện nhỏ.
Uông Ấn hơi cúi đầu xuống, trong mắt lóe lên ánh sáng u ám rồi vẫn nói: “Là vi thần sơ suất trong việc kiểm tra giám sát, xin hoàng thượng xử phạt!”
Hoàng thượng hết lần này đến lần khác nói rằng thất vọng về phủ Trấn Quốc Công và Đề Xưởng là muốn gộp Đề Xưởng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592585/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.