Chiến tranh quả thật không phải điều hay ho, nhưng không thể tránh khỏi khi đổi lấy nền tảng thái bình.
Từ trước đến giờ “ổn định và yên bình” không chỉ là lời nói ngoài miệng, cũng không phải là kế hoạch tươi đẹp, mà đích thực sẽ đổ máu và chết chóc.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Liễu Nguyên Tập dâng lên quá nhiều điều, “một tấc giang sơn một tấc máu”, hắn ta muốn dùng hết sức mình để bảo vệ mỗi tấc núi sông này.
Nhớ lại trải nghiệm của những ngày qua, Liễu Nguyên Tập nói: “Thời gian ở Quốc Tử Giám, ta vẫn luôn không biết mình muốn làm gì, mặc dù vẫn luôn học tập được rất nhiều kiến thức, mặc dù luôn đứng đầu bảng xếp hạng, nhưng đó chỉ là để tốt hơn cho việc ra làm quan mà thôi. Tất nhiên, Quốc Tử Giám rất tốt, tuy nhiên nhiều điều đều chỉ là lý luận suông. Sau khi đến đạo Lĩnh Nam ta mới biết những hạn chế trong kinh nghiệm và tầm mắt của bản thân, mới biết sự thiếu sót trong quá khứ của mình.”
Nghe Liễu Nguyên Tập nói xong, Uông Ấn khẽ gật đầu, ánh mắt xưa nay luôn lạnh nhạt ẩn chứa một thoáng khen ngợi. Hắn nói: “Ngươi có suy nghĩ này thật sự rất tốt! Bổn tọa cũng cho rằng ngươi nên ở lại đây.”
Giờ phút này, người yêu mến nhân tài như Uông đốc chủ không hề che giấu sự tán thưởng của mình đối với chàng trai trẻ Liễu Nguyên Tập.
Uông Ấn biết Liễu Nguyên Tập là người có thiên phú, nếu không đã chẳng nghĩ ra ba diệu kế kia. Hắn cũng biết hắn ta chịu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592578/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.