Diệp Tuy không biết chuyện xảy ra ở Phật đường, tất nhiên nàng cũng không để ý đến điều này.
Sau khi chào tạm biệt Từ thị, nỗi nhớ nhung và buồn rầu trong lòng Diệp Tuy đã vơi đi nhiều. Mặc dù nàng vẫn nhớ Uông Ấn nhưng sẽ không thất thần như mấy ngày đầu.
Có điều, nàng không thể hoàn toàn tập trung vào việc học y thuật, vì hiện giờ vẫn là ngày Tết, hai vị Chu thái và Trần thái y đều đang trong thời gian nghỉ ngơi, là lúc đoàn tụ vui vầy bên gia đình, nàng không muốn làm phiền họ đến phủ nhà họ Uông.
Đúng như Uông Ấn đã nói, học tập không thể vội trong một chốc một lát, nỗ lực không phải chỉ một sớm một chiều.
Hơn nữa, Diệp Tuy cũng bận rộn vì nhà họ Uông nhận được rất nhiều thiệp mời trong dịp năm mới.
Diệp Tuy đa phần không nhận lời, nhưng có một số thiệp lại phải cư xử cẩn trọng, chẳng hạn như thiệp mời của Trưởng công chúa Trịnh Vi, chẳng hạn như thiệp mời của công chúa Nguyên Khang.
Tuy nàng sẽ không đi dự tiệc nhưng vẫn hồi âm, gửi lời chúc mừng năm mới.
Diệp Tuy chọn ra một tấm thiệp trong số đống thiệp mời dày cộp, sau đó dặn người gác cổng Ninh An: “Ta nhận tấm thiệp này, ngươi đi trả lời, nói rằng ta sẽ đến.”
Ninh An nhận lấy tấm thiệp rồi cung kính lui ra ngoài.
Bội Thanh đang bóp vai cho Diệp Tuy thấy vậy, tò mò hỏi: “Phu nhân, thiệp mời của phu nhân Phạm thị... Chẳng lẽ là Phạm phu nhân mà mấy hôm trước phu nhân đã đến tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592525/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.