Chức vị trung thư lệnh rơi vào tay Thái bộc khanh - Bùi Đỉnh Thần.
Bùi Đỉnh Thần năm nay sáu mươi lăm tuổi, cũng đã đến lúc có thể về hưu, không thuộc bất cứ thế lực nào trong triều, không hề qua lại với thái tử, Ngũ hoàng tử hay các hoàng tử, công chúa khác.
Quá trình làm quan của ông ta không có nhiều điều để nói, làm quan thông qua con đường khoa cử, lúc tiên đế băng hà thì Bùi Đỉnh Thần đang giữ chức thứ sử địa phương.
Hoàng thượng lên ngôi không bài xích mà cũng chẳng trọng dụng ông ta, ông ta dần dần thăng lên quan sát sử của một đạo, rồi đến Lục Bộ ở Kinh Triệu, sau đó lên làm thái bộc khanh, quản lý việc chăn thả ngựa của Đại An.
Ông ta giống với các quan viên khác cùng lứa trong triều, đều thận trọng và giỏi chịu đựng.
Bùi Đỉnh Thần đã chịu đựng gần hai mươi năm, mỗi một bước đi đều thong thả. Vào lúc tất cả mọi người đều cho rằng ông ta đã sắp nghỉ hưu thì lại bước lên vị trí cao nhất của Thượng Thư Tỉnh, trở thành một trong ba người đứng đầu Tam Tỉnh.
Kết quả này khiến các quan viên kinh ngạc rơi cả miệng, ngay cả Uông Ấn cũng không ngờ đến.
Lúc này, hắn đang đọc tài liệu ghi chép về Bùi Đỉnh Thần, muốn tìm hiểu kĩ hơn về ông, muốn tìm ra nguyên nhân thực sự tại sao hoàng thượng lại để ông nhậm chức trung thư lệnh.
Chỉ chốc lát sau Uông Ấn đã đặt xấp tài liệu dày cộp đó xuống.
Bùi Đỉnh Thần làm quan đã nhiều năm nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592512/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.