🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong phòng ngủ, Tề thị đang đọc thư của cha mình là Tề Ngọc Thành gửi tới. Thấy Liễu thị bước vào, Tề thị vội hỏi: “Muội đến rồi sao? Muội đã nghĩ ra cách nào hay chưa?”

Tuy Liễu thị hiền lành ngờ nghệch nhưng biết đâu lại có ý tưởng gì đó.

Liễu thị lắc đầu, hổ thẹn nói: “Muội bất tài, quả thực không có cách nào giải quyết được tình thế trước mắt. Không biết chỗ tỷ thế nào?”

Tề thị không giấu Liễu thị, đưa luôn lá thư trên tay cho nàng ta, thở dài trả lời: “Chỗ ta cũng thế. Cha ta nói chứng cứ phạm tội bên phía Tiết Triệu Tôn rõ rành rành, nếu muốn chối bỏ thật sự không dễ dàng.”

Vẻ mặt Liễu thị chán nản, nàng ta cúi đầu nói: “Đúng vậy, muội cũng biết điều này. Nhưng có bức mật thư kèm con dấu... Tỷ chắc chắn là không có ai động đến con dấu chứ?”

Tề thị nhất thời không còn lời nào để nói.

Hồi đó để cho nàng ta tiện làm việc nên Ngũ hoàng tử đã giao con dấu này cho nàng ta.

Tuy nhiên, nàng ta vẫn luôn cất giữ nó bên mình, chưa bao giờ dùng tới.

Sao con dấu có thể xuất hiện trên mật thư? Bản thân Tề thị cũng hoài nghi, nghĩ mãi vẫn không hiểu được.

Liễu thị cũng im lặng, cứ ngồi vậy bên Tề thị, lặng lẽ nhìn đồng hồ cát, mỗi người một suy nghĩ riêng.

Đột nhiên, Liễu thị co rúm người lại, khuôn mặt hiền lành biến thành kinh hãi, giọng nói run rẩy: “Tỷ, chuyện trong phủ luôn phải đưa ra một lời giải thích. Liệu điện hạ... có trách tội chúng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592492/chuong-362.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Uông Xưởng Công
Chương 362: Chương 362TÌNH CẢM VỢ CHỒNG
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.