Sở dĩ đề kỵ không nén nổi thất vọng kêu to thành tiếng là bởi vì khi hắn lao tới, binh lính bắn mũi tên kia đã dùng dao găm tự cứa cổ mình.
Nhanh nhẹn mà dứt khoát, không để lại cho đề kỵ bất cứ khả năng bức cung nào!
Phó tướng quân Ngụy Li Cung của Tả Dực Vệ đang đứng trước ngự trướng sợ ngây người, còn đại tướng quân Giản Tĩnh An sau khi biết được mọi việc thì sắc mặt cũng tối sầm lại.
Kẻ giết người diệt khẩu là Tả Dực Vệ! Mà đây không phải binh lính bình thường, có thể đứng gần ngự trướng đều là thuộc hạ thân tín của Giản Tĩnh An.
Giản Tĩnh An không giống như Uông Ấn, y không đánh ký hiệu gì trên người thuộc hạ thân tín cả, nếu hoàng thượng truy cứu, y cũng chẳng cách nào chối cãi.
Trong đầu Giản Tĩnh An rối bời, nghĩ tới đủ loại hậu quả, nhưng chẳng bật ra cách ứng phó nào.
Tả Dực Vệ là binh lính bảo vệ cho hoàng thượng, để xảy ra sai sót nhỏ cũng sẽ trở thành sai lầm trí mạng, chứ đừng nói đến vấn đề to lớn xuất hiện như bây giờ.
Giản Tĩnh An đoán biết trước được hoàng thượng chắc chắn sẽ nghi ngờ, cũng đoán được Tả Dực Vệ sẽ vì chuyện này mà phải nhận vô số trừng phạt.
Lúc này, y từ người ngoài cuộc trở thành người trong cuộc, mà hoàn toàn không biết tại sao.
Y... y có trăm cái miệng cũng không biện bạch nổi.
Tới giờ Giản Tĩnh An đã được nếm trải cảm nhận của Uông Ấn lúc trước.
Uông Ấn cũng vừa ra ngoài ngự trướng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592481/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.