Người này chính là thứ sử Thái Châu - Chu Vân Xuyên mà Diệp Tuy đã nhắc tới mấy lần.
Từ lúc Chu Vân Xuyên đến Kinh Triệu, đề kỵ đã lặng lẽ theo dõi không bỏ qua bất cứ điều gì liên quan đến hắn ta.
Đến giờ, đề kỵ vẫn không phát hiện được tin tức gì đặc biệt.
Ở Kinh Triệu, ngoài lúc chuẩn bị cho việc xuất hành ra thì Chu Vân Xuyên cũng chỉ đi thăm hỏi các quan viên có quan hệ tốt, trao đổi kinh nghiệm làm việc và giao lưu về cuộc sống hằng ngày của mình.
Đây đều là chuyện rất bình thường, mỗi quan viên tới Kinh Triệu đều làm như thế, Chu Vân Xuyên cũng không có gì khác thường, hoàn toàn không thấy thăm hỏi hay âm thầm qua lại với các thế lực lớn.
Nếu hắn ta đề phòng tai mắt rộng khắp Kinh Triệu của Đề Xưởng, không dám tùy tiện hành động, vậy thì trên đường đi viếng hoàng lăng, chắc hẳn Chu Vân Xuyên sẽ lơi lỏng phần nào.
Nếu bày mưu sắp đặt với thế lực nào đó thì bây giờ đã tiến vào Huyện Mậu, nên hành động rồi mới phải.
Nhưng Chu Vân Xuyên lại không có hành động gì đặc biệt ngoài bái kiến hoàng thượng theo quy định.
Nếu không phải Diệp Tuy đã nhắc đến một cách vô cùng chắc chắn về sự đặc biệt của Chu Vân Xuyên thì e rằng cho dù có làm đốc chủ của Đề Xưởng như Uông Ấn vẫn sẽ bỏ qua hắn.
“Tiếp tục theo dõi sát sao, tuyệt đối không được lơ là!” Uông Ấn ra lệnh cho thuộc hạ.
Mặc dù tất cả đều yên bình, mặc dù tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592472/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.