Lời tố cáo của Lưu Nghiễm như một cái tát thẳng vào mặt phe danh gia vọng tộc.
Nhóm quan viên như Tạ Giới và Triệu Phác nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhìn Uông Ấn bằng ánh mắt phức tạp.
Quả nhiên, làm đốc chủ Đề Xưởng, Uông Ấn không thể nào không đáp trả. Tai mắt của Đề Xưởng trải khắp Kinh Triệu, Tạ Giới tin rằng Uông Ấn đã biết được nhất cử nhất động của nhà họ Thôi và các gia tộc lớn khác từ lâu rồi, hắn không hành động chỉ là vì chờ đợi thời cơ mà thôi.
Danh gia vọng tộc không kiềm chế được mà nhảy ra trước, thêu dệt đủ điều.
Hiện giờ thì hay rồi, báo ứng đã rơi xuống người họ.
Mưu tính và sự bình tĩnh của Uông Ấn vượt xa bọn họ, chẳng trách phe danh gia vọng tộc lại thua đến nông nỗi như ngày hôm nay!
Phản ứng của Triệu Phác thì thẳng thắn hơn nhiều, ông tiến lên một bước, lạnh lùng nói: “Nhà họ Thôi có thể táng tận lương tâm, tùy tiện vứt bỏ tính mạng con cháu trong nhà như vậy, bổn quan thật bái phục! Nhưng bổn quan nhất định phải đòi lại công bằng cho tính mạng của mười mấy sĩ tử Quốc Tử Giám!”
Ông là tế tửu Quốc Tử Giám, cho dù không thể nói là yêu sĩ tử như mạng mình thì tình cảm dành cho các sĩ tử vẫn cực kì sâu nặng, hơn các quan viên khác nhiều.
Ông thương tiếc cho những sinh mạng non trẻ đã sớm ra đi, nếu nguyên nhân là vì họ hành xử kích động thì khó trách nổi, nhưng giờ mới biết, hóa ra là do các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592440/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.