Lưu Nghiễm liều mạng chạy về phía ngõ Lạc Vân, rõ ràng đầu ngõ cách đây không xa, nhưng dù y đã dốc hết sức lực thì vẫn còn cách đầu ngõ một khoảng.
Chính là khoảng cách giữa sự sống và cái chết.
Một tay ôm bụng, máu tươi không ngừng lọt qua kẽ tay chảy xuống, trong mắt dần ánh lên nỗi tuyệt vọng.
Tiếng bước chân dồn dập sau lưng càng ngày càng vang dội, những tên sát thủ áo đen càng lúc càng tới gần, sát khí càng lúc càng nặng nề bao phủ trong không khí.
Y biết mình không sống nổi nữa, những người ở chung với y đã chết từ lâu, y kéo dài tính mạng được đến bây giờ đã là quá may mắn. . ngôn tình ngược
Những người đó sẽ không bỏ qua cho y! Nhà họ Thôi sẽ không bỏ qua cho y!
Lưu Nghiễm biết kẻ phản bội sẽ không có kết cục tốt đẹp. Từ sau khi chủ nhân của y là Thôi Vân Tụ chết đi, y vẫn luôn nơm nớp lo sợ, không biết điều gì đang đợi mình.
Nhưng y không ngờ, trưởng lão nhà họ Thôi lại độc ác muốn giết người diệt khẩu đến vậy.
Cũng đúng, kẻ duy nhất có thể giữ kín bí mật chính là người chết.
Chỉ khi bọn y chết hết thì mới có thể giấu được chuyện nhà họ Thôi cố tình sắp đặt làm con cháu trong họ bỏ mạng.
Nhưng, nếu không phải trưởng lão lấy tính mạng của vợ con y ra để uy hiếp thì sao y lại dùng hết khả năng để xúi giục, kích động chủ nhân của mình?
Y cho rằng trưởng lão cùng lắm chỉ muốn gây ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592438/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.