*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mà vai | trò của danh gia vọng tộc tại những nơi đó lại v3ô cùng quan trọng.
chuyến ba thế hệ của các gia tộc lớn đến Kinh Triệu để bảo vệ.” Bản t2ấu này của Uông Ấn vừa được đưa ra, điện Tuyển Chính liền sôi sục.
“Làm sao...
4
sao có thể như vậy?” “Không đâu, không thể nào, không thể nào...” Những tiếng kêu kinh ngạc liên tục cất lên, điện Tuyển0 Chính bình thường vốn tĩnh lặng thì bây giờ còn náo nhiệt hơn cả lầu Vạn Ánh rất nhiều.
Cho dù có người không hiểu rõ về đoạn lịch sử trong buổi đầu lập quốc đó, cho dù trong “Thái tổ thực lục” chỉ ghi lại vài điều ít ỏi về việc này thì các quan viên trong triều đều biết nó có nghĩa là gì.
Dân Đại An vốn quen sống ở nơi quê cha đất tổ, phần lớn sẽ không rời khỏi đó nếu không phải vì lý do bất đắc dĩ, bởi lẽ họ có tấm lòng hướng về quê hương bản quán rất mãnh liệt.
Dòng tộc được hình thành trên cơ sở này, nên con người ta càng giữ bằng được tập quán đó.
Cho dù con cháu trong dòng họ sống rải rác khắp các đạo của Đại An nhưng đều lập từ đường ở nhà tổ tại quê hương, để con cháu trong gia tộc nhớ về tổ tiên.
Thế mà bây giờ Uông Ấn lại dâng tấu xin di tông dời tộc.
Thế chẳng khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592426/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.