*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chính vì thế mà Thôi thì mới có gan xông vào nhà, vung roi2 đánh nàng ấy.
Nếu Đốc chủ phu nhân muốn đưa Di Sơ đi một cách hợp tình hợp lý cũng phải tốn khá nhiều tâm tư đây.
Ánh mắ5t Diệp Tuy trở nên lãnh đạm, nàng nhếch môi cười lạnh lùng nói: “Vậy thì, ý của Lư phu nhân là bất luận thế nào, cũng không để ta đưa ngư4ời đi sao?” Bà ta quay đầu liếc nhìn Di Sơ, ánh mắt chế nhạo, đáp: “Vẫn mong Đốc chủ phu nhân biết rõ một điều, đây là nô tỳ của ta.
0
Nếu như Đốc chủ phu nhân thiếu người, để hôm khác ta tặng chín, mười đứa nha hoàn đến phủ là được.” “Vậy...
nếu ta nói, đây là người mà Đề Xưởng muốn thì sao? Phu nhân sẽ không ngăn cản chứ?” Diệp Tuy lạnh nhạt hỏi.
Thôi thị là dâu trưởng của gia tộc lớn, lại đang giữ khế ước bán thân của Di Sơ nên áp chế nàng hoàn toàn.
Bây giờ nàng chỉ có thể dựa vào quyền lực của Uông Ấn và Đề Xưởng mà thôi.
Bầu không khí trong căn nhà càng trở nên căng thẳng, Thôi thị mím chặt môi, mấy tên gia nhận đi theo bà ta đứng thẳng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592405/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.