*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Hướng Đĩnh thấy em trai mình bê tha như vậy, tuy bề ngoài tức giận thở dài nhưng bên trong lại có chút hả hê.
Mẹ hắn ta yêu thương đứa em trai nhất, có gì tốt cũng nghĩ cho y, giờ chỉ là “mấy đời gỗ mục đóng nên thuyền rồng” mà thôi.
Diệp Hướng Đĩnh chẳng buồn quan tâm đến Diệp Hướng Chinh.
Sau này chị gái nàng đã là người đứng đầu một cung và có thể tự xưng là “bổn cung”.
Lần trước nàng vào thăm Diệp Tự có nhắc3đến việc chuyển cung.
Hiện tại, Diệp Tự đã bắt đầu hành động, còn tiến hành thuận lợi như vậy, thật sự tốt quá rồi! Tuy lên làm quý tần đương nhiên sẽ thu hút chú ý dòm ngó từ nhiều phía, nhưng Diệp Tuy không hề lo lắng, tin rằng chị gái mình nhất định sẽ không sợ hãi những ánh đao bóng kiếm.
Mà Diệp Tự thông minh hơn nàng nhiều, chắc chắn có thể đối phó được.
Thời tiết đang dần ấm lên nhưng Diệp Tuy không cảm nhận được mấy, bởi vì gần đây nàng rất bận rộn.
Trước khi rời khỏi Kinh Triệu, hắn ta vẫn xin ông nội cho đến Phật đường để thăm Chu thị.
Vì Đào thị đã rời Kinh Triệu nên việc giám2sát ở Phật đường lơi lỏng đi không ít, Từ thị lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592399/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.