*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắn biết hôm nay nàng đã vào cung thăm Thuần tần.
Đề kỵ chỉ bẩm báo sau đó nàng đã gặp phải Thục phi, những chuyện còn lại đều ổn.
Vô duyên vô cớ, sao nàng lại không thoải mái trong người? Diệp Tuy căng thẳng vuốt cái chăn đang đắp, cuối cùng nói nhỏ như muỗi vo ve: “Đại nhân, thiếp...
chỉ là đến tháng thôi ạ.” Nói xong câu đó, nàng cảm thấy hai má nóng lên, không nhịn được cúi đầu xuống.
Uống Ấn thoáng ngây người, nét mặt xưa nay luôn lạnh lùng bỗng ngượng ngùng, gương mặt tuấn tú hiện vẻ thẹn thùng hiếm thấy.
Đến...
đến tháng? Hẳn mất tự nhiên cất tiếng ho khan, không biết nên nói gì.
Chẳng trách nàng lại ấp úng, thì ra3là thế...
Thật lâu sau, hắn mới quay sang Phong bá ở bên cạnh, lên tiếng hỏi: “Phong bá, con gái tới tháng thì sẽ khó chịu trong người lắm sao?”
Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải chuyện như thế này.
Hắn là binh sĩ mồ côi lớn lên trong quân đội, những người hắn tiếp xúc không phải binh lính thì chính là nội thị, theo hầu bên cạnh chẳng ai là nữ giới.
Tất nhiên, hắn biết đến tháng là gì, nhưng lại không biết khi đến tháng người ta sẽ khó ở.
Nghe câu hỏi của Uông Ấn, Phong bá muốn sụp đổ.
Hắn làm ra vẻ thờ ơ nói: “Vậy nàng nghỉ ngơi trước đi, bổn tọa đến Hạ Nhật Trai xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592394/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.