*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ vậy, Diệp Tuy thở dài, ngập ngừng rồi mở miệng: “Đại nhân, buổi tối...
chi bằng đại nhân nghỉ trong phòng thiếp đi?” Nói xong, nàng cảm thấy hai má nóng bừng, bất giác cúi đầu xuống, không dám nhìn Uông Ấn nữa.
Nàng lo lắng cho sự an toàn của đại nhân, không muốn cạnh hắn thiếu người bảo vệ.
Diệp Tuy cố gắng ổn định nhịp tim đang đập dữ dội, ngẩng đầu nhìn Uông Ấn và nói: “Đại nhân, thiếp không yên tâm.” Hai má nàng vẫn đỏ bừng, nhưng ánh3mắt trong veo đầy cương quyết, dung mạo diễm lệ càng thêm tỏa sáng khiến Uông Ấn không dám nhìn thẳng.
Hắn hiểu tâm lý của nàng, đáy lòng khẽ xao động.
Hắn quyền cao chức trọng, không cần phải tốn nhiều công sức và chẳng tổn hao gì cũng có thể bảo vệ nàng.
Nhưng nàng thì khác...
Nàng đã phải lấy bao nhiêu dũng khí mới dám nói như vậy? Tấm chân tình nàng dành cho hắn sâu đậm đến thế nào? Cô gái nhỏ như vậy, sao hắn lại không yêu thương che chở cho được? Hắn khẽ nhếch khóe môi, đôi mắt như ánh sao lấp lánh, đáp: “Bổn tọa...”
Thế nhưng trực tiếp mời như vậy quả thật là quá...
quá...
Uông Ấn ngẩn người, trên2mặt xuất hiện vẻ hoảng hốt hiếm thấy.
Cô gái nhỏ vừa nói gì? Buổi tối...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592385/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.