*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Những kẻ mặc đồ đen đó đã nhắm vào phu nhân! Triệu Tam Nương bị thương nặng, may mà phu nhân không sao! Đúng vào lúc này, đám người Quý ma ma và Bội Thanh cảm thấy trước mắt lóe lên một cái, còn chưa nhìn thấy rõ thì đã nghe thấy tiếng của phòng mở ra rồi đóng sập lại.
Ngay sau đó, đề kỵ vội báo: “Xưởng công đã về!” Sắc trời đã tối, nên được thắp lên.
Diệp Tuy lặng lẽ nhìn Uông Ấn đang nằm trên giường, nét mặt tĩnh lặng như nước.
Khi nào đại nhân mới tỉnh đây? May là đại nhân đã về kịp lúc, vậy là tốt rồi, quá tốt rồi! Ngày hôm nay có quá nhiều biến cố, tinh thần nàng xáo3động, còn phải diễn liên tiếp hai vở kịch nên đương nhiên cũng đã thấm mệt.
Chẳng mấy chốc, nàng nhắm mắt, gục đầu xuống bên giường.
Cho đến giờ Mão” ngày hôm sau, Uông Ấn mới tỉnh lại, sắc mặt cũng khá hơn trước.
(*) Giờ Mão: Từ 5h sáng đến 7h sáng Vừa mở mắt ra, hắn liền nhìn thấy móc treo rèm Tứ Hỉ, lập tức ý thức được rằng mình đang nằm trong phòng của cô gái nhỏ.
Lại thấy Diệp Tuy ngủ gục bên giường, hắn không kìm được mà nghiêng người qua.
Việc trong phủ đã có Phong bá và đề kỵ tiếp quản, đang tiến hành đâu vào đấy theo kế hoạch.
Chuyện thích khách đột nhập vào phủ được truyền ra, ám vệ và đề kỵ vây kín2bên trong lẫn bên ngoài điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592368/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.