*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Huống chi, mấy ngày nay tâm trạng của nàng mệt mỏi, chẳng có nhã hứng thưởng trà.
Trong lòng Uông Ấn có niềm vui nhỏ, khi gặp Diệp Tuy, niềm vui sướng ấy như lớn hơn, tim đập...
dường như cũng nhanh hơn.
Đại âm hộ thanh, đại phồn chí giản*, sự vật trên thế gian đơn giản đến một mức độ nào thì sẽ có ý vị rất đặc biệt.
(*)Âm thanh cực lớn thì không nghe thấy, sự việc quá rối rắm thực ra lại rất đơn giản.
Một câu trong Đạo Đức Kinh để ngầm chỉ người tài giỏi thực sự thường ít tiếng, “cao nhân bất lộ tướng”.
Khi rót nước sôi vào, hương trà tỏa ra thơm mát3và vương mùi vị xa xăm quẩn quanh nơi chóp mùi, hít vào liên tục khiến con người ta vô thức cảm thấy yên bình và thư thái.
Diệp Tuy không thể không thừa nhận sở thích không ai biết này của Uông đốc chủ thật ra cực kì hợp với nàng.
Khi dẫn Diệp Tuy đi dạo trong phủ nhà họ Uông, chính Uông Ấn đã đưa nàng đến đây.
Không còn gì tuyệt hơn uống trà ở nơi yên tĩnh và dễ chịu như thế này.
Diệp Tuy đã cùng Uông đốc chủ thưởng trà vài lần trong quán trà Diệm Khê, đương nhiên là biết thói quen của hắn.
Đốc chủ đại nhân không thích uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592345/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.