*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khẩu dụ rất đơn giản, triệu Uông Ấn và Diệp Tuy sáng mai vào cung yết kiến, nhưng lại khiến hai người đều trầm lặng.
Uông Ấn lên tiếng trấn an Diệp Tuy: “Không cần lo lắng, ngày mai theo bổn tọa tiến cung là được.” Thấy sắc mặt nàng khẽ thay đổi, hắn còn tưởng nàng căng thẳng và bất an vì chưa từng gặp mặt rồng.
Nói thật, việc hoàng thượng triệu kiến sớm hơn so với dự liệu, không biết hứng thú với cô gái nhỏ hay muốn xem thử thái độ của hắn.
Nói sao về Vĩnh Chiêu3Để đây nhỉ? Nàng nhớ rõ, sau khi Thái Ninh Đế lên ngôi đã phong tên thụy cho Vĩnh Chiểu Để là “Võ Linh”, ghi lại trong sử sách là An Võ Linh Đế.
Tên thụy của bậc đế vương là lời con luận về cha, bề tôi luận về quân vương, xưa nay ít nhiều đều chọn tên hay để giữ thể diện cho cha ông.
Song, hai chữ “Võ Linh” khó mà coi là đẹp, hơn nữa chữ “Linh” ở phía sau, sâu xa mà nói, còn xem như là xấu.
Thế nhưng kì thực nó lại khái quát vô cùng chuẩn xác cuộc đời của Vĩnh Chiêu Đế.
Nửa đời trước của Vĩnh Chiểu Để là “Võ”, võ nghệ lẫy lừng, uy thế mạnh mẽ kiên cường, đã ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592339/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.