*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nơi đó, bức rèm bị vén lên, Uông đốc chủ bước vào.
Hắn không mặc y phục màu đỏ như thường ngày mà mặc một bộ thường phục màu xanh lam.
Màu sắc tươi mát này càng làm tôn lên vẻ đẹp của hắn.
Uông Ấn hơi sững lại, hơi thở kéo dài hơn.
Rõ ràng cô gái nhỏ không mặc áo cưới, nhưng hắn lại cảm thấy sắc mặt nàng còn đỏ hơn lúc trang điểm hôm qua.
Nàng rất đẹp, không thanh tao nhạt nhòa như những cô nương khác, mà đẹp rực rỡ, như mặt trời chói chang, khiến lòng hắn dường như nóng lên.
Hai người nhìn nhau, nhất thời im lặng không lên tiếng.
Sự lặng im này kỳ lạ khó diễn tả bằng lời,3khiến tất cả mọi người trong căn phòng cũng vô thức nín thở theo.
Dường như...
trông trẻ hơn, da cũng trắng hơn, gương mặt sáng bừng.
Chẳng biết tại sao, nhìn thấy Uống đốc chủ thế này, Diệp Tuy bỗng thấy ngượng ngùng.
Lúc này, nàng lại nhớ đến sự thực là mình và Uông đốc chủ đã thành thân.
Diệp Tuy cảm thấy mặt mình nóng như lửa đốt, nhưng vẫn nhìn về phía Uông đốc chủ, không né tránh ánh mắt của hắn.
Phong bá và mấy bà già chẳng hề có chút cảm giác tồn tại nào.
Nhưng đám Quý ma ma, Hải ma ma và Bội Thanh lại thấy mất tự nhiên, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592330/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.