*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đại phòng đầu còn vị thể như trước kia, hắn ta càng phải cẩn thận hơn so với lúc trước, chỉ sợ sẽ khiến ông nội mình chán ghét, lấy lòng còn chẳng kịp, cớ gì còn vì chút chuyện mà làm trái ý chứ? Diệp Thân khóc òa.
Nhiều khi, nước mắt là thứ rẻ rúng nhất, trong phủ nhà họ Diệp bây giờ đâu ai để ý đến nước mắt của nàng ta nữa? Ngày xuất giá đã được quyết định, viện Tây Đường của Diệp Tuy cũng dần dần náo nhiệt hẳn3lên.
Các cô, các chị ở Tú Y Phương, Trần Bảo Trai cứ lần lượt đến để chuẩn bị y phục và trang sức cho Diệp Tuy.
Thời gian là liều thuốc chữa lành, nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua đi, một ngày nào đó, họ sẽ hiểu cho nàng, hiểu rằng nàng lấy Uống đốc chủ là thích hợp nhất.
Nghĩ đến đây, Diệp Tuy không khỏi nhớ đến hắn.
Sau ngày ở ngõ Bổ Châu, nàng chưa gặp lại Uông Ấn thêm lần nào.
Mặc dù nhà họ Diệp thường xuyên nhắc đến Uông đốc chủ, nhưng chỉ toàn nghĩ đến quyền thể và sự đáng sợ của hắn chứ không để ý đến tấm lòng ấm áp ẩn sâu bên trong.
Diệp Tuy cũng biết2chuyện thời hạn năm năm từ lời kể của Diệp Hướng Ngu.
Từ miệng của những người này, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592316/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.