*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
đừng vào.” Ông muốn bản thân một mình yên tĩnh, suy nghĩ kĩ về những lời Tuy nhi đã nói, xem nên làm gì tiếp theo.
Song, không biết do ông nói không rõ ràng nên hắn không nghe thấy hay do không quan tâm, Diệp Hướng Ngu liền đẩy cửa bước vào.
Nhìn thấy vẻ say rượu thảm hại và chán nản của cha mình, Diệp Hướng Ngu không hề tỏ ra kinh ngạc.
Có lẽ ông đã say đến cực điểm, nên càng uống đầu óc lại càng tỉnh táo, từng câu từng lời của con gái cứ nảy lên trong đầu ông, vô cùng rõ ràng, không sao xua đi nổi.
Ông là người nghiêm túc biết tự kiểm soát, cho3dù lúc say dữ dội nhất cũng sẽ không ăn nói lung tung, cùng lắm chỉ dám lẩm bẩm trút nỗi niềm với anh trai Diệp An Cố.
“Tự nhi...
Tuy nhi...
Là cha có lỗi với các con...
có lỗi với các con...” Diệp An Thể lèm bèm, tay liên tục vừa rót vừa uống.
Ông đã quên mất con trai mình vẫn đang ở đây, mặc kệ uy nghiêm của một người cha, giọng nói miễn cưỡng áy náy.
Cuối cùng, ông nhớ đến người có vẻ ngoài đẹp như thần tiên kia...
“Uống Ấn! Tên hoạn quan nhà ngươi! Ta nhất định sẽ không...
nhất định sẽ không để Tuy nhi gả cho ngươi! Đáng hận! Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592312/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.