Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ đến quyền trận đồ quý giá, lòng Cổ Chương lại nhức nhối
Nhà họ Cố tìm kiếm nó suốt bao năm qua, vốn dĩ nó phải thuộc về nhà họ Cổ mới đúng, nhưng lại không được như ý nguyện mà rơi vào tay hoàng thượng và Đề Xưởng
Không hiểu vì nguyên nhân gì, Cố Chương luôn có cảm giác đồ của bản thân bị cướp mất
Nhưng đối diện với Uông đốc chủ, hắn ta phải cố gắng đè nén lại cảm giác ấy
Hắn ta lui ra sau vài bước, cúi người, không dám đối mặt với Uông đốc chủ
Cổ Chương đã nghe nói rất nhiều về vị đốc chủ vang danh Đại An này
Trước đây, hắn ta cũng đã3từng nhìn thấy Uống đốc chủ từ xa mấy lần, có điều nhìn ở khoảng cách gần thế này thì đây là lần đầu tiên
Khoảng cách này khiến cho Cố Chương càng cảm nhận được khí thế bức người, giống như một ngọn núi đè nặng xuống, ép người ta phải khom lưng
Cổ Chương cố gắng gượng không để bản thân thất thổ, là người từng trải qua nhiều hoàn cảnh nhưng trên trán hắn ta vẫn lấm tấm mồ hôi
Mới chỉ đối mặt thôi mà uy thế của Uống đốc chủ đã mạnh mẽ đến vậy! Khó trách nhiều người mới chỉ nghe tên Uống đốc chủ đã biến sắc, chưa cần động tay chân, chỉ riêng khí chất đã2thắng hơn vô số người
Dẫu bình thường Cổ Chương không thua kém ai, nhưng hiện giờ lại đột nhiên cảm thấy bản thân nhỏ bé
Uống đốc chủ quá mạnh mẽ, đủ để trấn áp hắn ta, không, phải là nghiền nát hắn ta
Bấy giờ, Tô Tức Ngôn tiến lên chào hỏi Uông Ấn: “Bái kiến Đốc chủ đại nhân.” Uông Ấn lạnh nhạt gật đầu, thuận thể dừng bước nhìn mấy người bọn họ
Người hắn nhìn đầu tiên không phải là Cổ Chương mà là Diệp Cư Tiêu đang đứng cạnh
Diệp Cư Tiêu đi cùng Cổ Chương, thật thú vị..
Hẳn là Cổ Chương đã chủ động tìm ông ta? Hành động này của Cổ Chương không nằm ngoài dự đoán
Xem ra2Cổ Chương rất kiên trì với nhà họ Diệp
Vì sao danh gia vọng tộc như nhà họ Cố lại muốn kết thân với nhà họ Diệp đang sa sút cho bằng được? Chuyện này khiến hắn tò mò..
Diệp Cư Tiêu hết sức bất ngờ khi vô tình gặp Uông Ấn ở đây, nhất là khi bên cạnh ông ta còn có Cố Chương
Hẳn là Cổ Chương đã chủ động tìm ông ta? Hành động này của Cổ Chương không nằm ngoài dự đoán
Xem ra Cổ Chương rất kiên trì với nhà họ Diệp
Vì sao danh gia vọng tộc như nhà họ Cố lại muốn kết thân với nhà họ Diệp đang sa sút cho bằng được? Chuyện này khiến hắn tò mò..
Diệp9Cư Tiêu hết sức bất ngờ khi vô tình gặp Uông Ấn ở đây, nhất là khi bên cạnh ông ta còn có Cố Chương
Lần này hỏng rồi, Uông đốc chủ sẽ nghĩ thế nào?
Theo bản năng, ông ta liền cổ cách xa Cổ Chương, lùi về phía sau Tô Tức Ngôn, bình tĩnh chào hỏi Uông Ấn
Biểu hiện của Diệp Cư Tiểu làm Cổ Chương ngạc nhiên
Hắn ta không biết nhà họ Diệp và Uống đốc chủ có nội tình gì lại khiến Diệp Cư Tiếu mất tự nhiên và gượng gạo như thể rất sợ hãi Uống đốc chủ
Uông đốc chủ không phải là người đã cứu cô nương nhà họ Diệp sao? Sao Diệp Cư Tiêu lại có thái4độ này với ân nhân cứu mạng? Nhưng hắn ta cũng chẳng có thời gian để nghĩ ngợi đến sự kỳ lạ của Diệp Cư Tiêu
Cố Chương bỗng cảm thấy lạnh toát sống lưng, cơn lạnh buốt toát ra từ nội tâm, lan ra khắp người
Uống đốc chủ đang quan sát hắn ta! Cố Chương không biết diễn tả cảm giác này thế nào, quá kinh khủng, quá kinh khủng rồi! Dù sao Cổ Chương cũng còn trẻ người non dạ, rất nhanh đã không chịu nổi áp lực từ Uông Ấn, hắn ta khẽ xoay đầu nghiêng người, sắc mặt dần trở nên khó coi
Nhìn thấy động tác của hắn, Uông Ẩn bèn dời mắt, khóe môi khẽ nhếch lên
Con trai trưởng dòng chính nhà họ Cổ ở Nam Bình, công tử Thanh Yến, chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi! Còn không tĩnh tâm được như cô gái nhỏ nhà họ Diệp, có bản lĩnh gì mà hỏi cưới nàng? Thầm đánh giá xong, Uông Ấn cất bước vượt qua bọn họ đi vào trong lẩu Vạn Ánh
Lần này hắn đến lầu Vạn Ánh là vì muốn gặp một người khác
Người này chính là tả bộc xạ Thượng Thư - Tạ Giới
Nhà họ Tạ không tránh tai mắt, hẹn hắn đến lầu Vạn Ánh, trọng thần nhị phẩm đã mời, Uông Ấn hắn đương nhiên phải nể mặt rồi
Còn về việc vì sao Tạ Giới lại hẹn hắn, trong lòng hắn đã có đáp án
Dù sao hắn cũng rảnh rỗi, đi một chuyến có ngại gì? Uống Ấn vừa ngồi xuống, Tạ Giới liền vào trực tiếp vấn đề: “Uống đốc chủ, xin hỏi Đề Xưởng có biết tung tích của Khúc đại nhân không?” Giọng điệu của ông ta không có gì đặc biệt, sự lo lắng được giấu rất kĩ
Uông Ấn nhướng mày tỏ vẻ hơi kinh ngạc, chỉ đáp: “Khúc đại nhân đã từ quan rời kinh thành, thiết nghĩ hiện giờ chắc đang trên đường về nhà tổ.” “Khúc đại nhân đã mất tích trên đường quay về nhà tổ, bây giờ vẫn không có tin tức gì
Cho nên bản quan muốn hỏi Đốc chủ đại nhân một câu: Khúc đại nhân đang ở đâu?” Tạ Giới nhìn chằm chằm Uông Ấn không chớp mắt, như muốn nhìn ra điều gì đó từ người đối diện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.