*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy sắc mặt Diệp Tuy vẫn chưa thả lỏng ra được chút nào, Uông Ấn lại lên tiếng: “Nàng không cần lo lắng, chỉ là chút giúp đỡ nho nhỏ thôi, bổn tọa chưa sa sút đến mức cần báo đáp.”
Hắn nghĩ, có lẽ vì chuyện này mà nàng ngần ngừ
Kì thực, cô gái nhỏ đã nghĩ nhiều rồi
Hắn cần gì một cô nương khuê phòng bé nhỏ phải trả ơn chứ? Nếu như hắn thất thế, mệnh nát thân tan nàng cũng đâu giúp được gì? Chiểu cổ Thuần tần đối với hắn vốn là chuyện dễ như trở bàn tay
Nghe vậy, sự rối rắm trong lòng Diệp Tuy biến mất,3như vừa dựa được vào một điểm tựa vững chắc, lập tức bình tĩnh lại
Nàng ngẩng đầu nhìn Uông Ấn, trong mắt phản chiếu gương mặt lạnh lùng tuấn mỹ vô ngần kia, bỗng cảm thấy xấu hổ khôn xiết, những rối rắm trong lòng ban nãy chẳng qua là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử
Xưởng công Đề Xưởng không hẳn là chính nhân quân tử, người đời sợ hãi, căm hận, tránh xa hắn, vì ẩn giấu dưới gương mặt kia là một trái tim tàn nhẫn vô tình không từ thủ đoạn
Nhưng thời khắc này, nàng bỗng cảm thấy chút tình cảm ấm áp từ trái tim đó
Số phận của xưởng công hiện giờ còn chưa đến, có lẽ cũng2sẽ vĩnh viễn không đến
Nàng mỉm cười, khấu đầu với Uông Ấn, nói: “Vậy thì, tiểu nữ xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592261/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.