*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mẹ vui còn không kịp, sao lại trách tội chứ?” Sinh sống trong cung gian nan thế nào, Đào thị đương nhiên có thể mường tượng được
Mãi đến giờ Diệp Tự mới cho tin mang thai lộ ra, tức là con gái bà đã suy tính cẩn trọng, khiến bà cảm thấy vừa vui mừng vừa xót xa, sao trách tội con bé được? Diệp Tự xoa nhẹ lên bụng, nói tiếp: “Thái hậu nương nương nhân từ, lúc ở Phật đường đã có ơn che chở cho con, nhờ đó con mới tránh được một lần bắt mạch bình an, mới có thể an ổn qua ba tháng đầu.” Trước đó mấy ngày, nàng ước đoán thời gian đã3đủ, mới cho gọi thái y tới bắt mạch, và cho truyền tin nàng đã có tin vui rồi chuyển về điện Lâm Hoa để an tâm dưỡng thai
Đào thị vui mừng, không ngừng gật đầu nói: “Tốt, tốt, được Thái hậu nương nương che chở, đây âu cũng là cái phúc của con
Chị gái nàng đã tiến cung bốn năm, hẳn là hiểu rất rõ những điều này, chắc chắn không cần nàng phải nhắc nhở
Nhưng có một chuyện, nàng nhất định phải nói! Một lúc sau, nhân lúc mẹ nàng nhắc đến việc trong cung ban thưởng, Diệp Tuy liền chớp cơ hội nói: “Lần trước Ngu huynh vào Nghi Loan Vệ, trong cung đưa lễ vật ban thưởng tới, vị nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592184/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.