Sau khi chích thuốc cho cô, bác sĩ và y tá liền ra khỏi phòng, người đàn ông ở phía sau đi tới.
Quý Tư hung hăng trừng mắt nhìn anh, xoay mặt, không nhìn anh nữa.
Từ nhà ra đường, Lục Hai vừa dỗ vừa lừa, mới đưa được cô ra khỏi nhà, bây giờ anh dở khóc dở cười.
“Bác sĩ nói rồi, tức giận không tốt, nhanh già.” Ngồi vào bên giường, khẽ vuốt ve sắc mặt Quý Tư, Lục Hai không nói rõ được cảm giác trong lòng. Tức giận? Phát điên? Hình như đều không có, sau khi nghe cô mang thai, phản ứng đầu tiên của anh chính là không thể giữ đứa bé này lại.
Lập tức đưa cô đi làm phẫu thuật, hôm nay cô vừa làm “tiểu phẫu”, chính là thời điểm cơ thể suy yếu nhất, đang truyền dịch.
“Anh cút đi.” Quay đầu lại phóng về phía Lục Hai một ánh mắt lạnh lẽo, Lục Hãi khẽ vuốt bàn tay cô “A, anh cút đi rồi ai chăm sóc em?”
Lục Hai vừa nói xong, Quý Tư liền cắn răng, đột nhiên ngồi dậy, hướng về phía anh quát to: “Vốn dĩ em không cần ai chăm sóc.”
Nhìn hốc mắt cô lóng lánh nước, bộ dáng không cam lòng cùng tự trách và khổ sở, Lục Hai không cách nào mở miệng, đưa tay ôm cô vào lòng, khẽ vuốt lưng cô, an ủi cô.
Đầu bị buộc chôn chặt trước ngực anh, Quý Tư muốn khóc.
Không thể làm gì khác ngoài thở dài, cảm thấy trước ngực như có chất lỏng nóng bỏng rát, đợi đến khi cô không còn kích động, Lục Hai ôm chặt vai cô hỏi: “Của ai.”
Thật ra thì không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/575279/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.