Vì để Nhiễm Tái Tái cùng tham gia bữa tiệc, Mục Nhĩ nói dối mà không biết ngượng “thế nào cũng được”. Nhìn Nhiễm Tái Tái nở nụ cười, Mục Nhĩ chợt cảm thấy lạnh xương sống “Ánh mắt của cậu như vậy là có ý gì? Tôi hối hận.”
Nhiễm Tái Tái cứng đờ “Gặp lại sau.” Xoay người muốn rời đi.
Mục Nhĩ lập tức kéo cậu ta, bất đắc dĩ nói “Quay về rồi nói sau không được sao? Chỉ là không thể quá đáng, nếu không tôi sẽ tức giận.”
Đối phó với Nhiễm Tái Tái cô chỉ cần nói “tôi tức giận” hay “tôi không để ý tới cậu” là hiệu quả nhất.
Nhiễm Tái Tái vui tươi hớn hở đặt tay lên vai cô “Tuyệt đối không quá đáng, cậu không cần làm bất cứ chuyện gì.”
Cậu ta nói nhẹ như nước chảy, Mục Nhĩ càng rợn cả tóc gáy, nhíu mày, hít sâu một hơi, cô thật lòng không muốn tham gia bữa tiệc này!
Xuống xe, nhìn xung quanh, cái sân vốn dĩ trống trải, có mười chiếc xe sang trọng đậu bên trong, Nhiễm Tái Tái biết rõ những chiếc xe kia phải hơn một trăm triệu trở lên, xem ra bạn của Mục Nhĩ không phải người đơn giản. Cậu ta rất may mắn, hoàn hảo là Mục Nhĩ tìm cậu ta đi cùng cô.
Mới vừa vào cửa, đã có người xông về phía Mục Nhĩ, Đường Tiểu Náo như thấy được vị cứu tinh, vội vàng chạy tới, lôi kéo cánh tay cô, giọng nức nở “Rốt cuộc cậu cũng tới rồi!” Hoảng hốt không định thần được, con ngươi thỉnh thoảng nhìn về chỗ khác.
Mục Nhĩ lén cong môi, cô hỏi “Cậu tới một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/575257/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.