“Ngày nào? Tại sao tôi cho em tiền?”
Phong Dã Hồi lẩm bẩm rồi nhìn Khương Lê, gạt tro tàn của thuốc, anh ngẩng đầu hỏi Khương Lê “Tại sao tôi lại phải nói với cậu?”
Song song với đó là tiếng cười thảnh thản, xem ra, hôm nay tâm tình Phong Dã Hồi rất tốt!
Có người tâm tình tốt, lại có người tâm tình cực kỳ không tốt, bây giờ Khương Lê muốn đánh nhau với Khương Lê một trận, cậu ta rất ngứa tay.
Phong Dã Hồi nghiêm túc nhìn Khương Lê, không nói gì với anh ta.
Trước cơn giận của Khương Lê Đô Nhất Vi không dám quá suồng sã “Dưa hái xanh không ngọt, loại duyên phận này, đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, Khương Lê, cậu thấy có đúng không?”
Đối với Đô Nhất Vi sắc mặt Khương Lê không tốt lắm. Ai mà chẳng biết Đô Nhất Vi giống với bọn người Phong Dã Hồi!
Đô Nhất Vi lúng túng nhún vai, chỉ chỉ Đường Tiểu Náo, giúp người giúp đến cùng “Cậu xem, xưa không bằng nay, câu chuyện người nông phu và con rắn, cậu biết chứ? Không biết sự nguy hiểm của món đồ, cho dù cậu có đối xử với nó tốt hơn, nó cũng vẫn sẽ……..” Ném cho Khương Lê ánh mắt “cậu hiểu được”, Đô Nhất Vi không nói thêm gì nữa.
Khương Lê đối với Đường Tiểu Náo, không phải là một sớm một chiều, kích động, điều chỉnh tâm tình, anh ta ngửa đầu cười nhìn mấy vị khách không mời mà đến “Mấy anh à, việc nhà của Khương Lê, không nhọc mấy anh quan tâm, mấy anh cứ ăn uống thoải mái, hôm nay hóa đơn tính hết cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/575237/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.