Đột nhiên ngẩng đầu chống lại đôi mắt không vui của anh, trong lòng Đường Tiểu Náo có vô số ngọn lửa đang thiêu đốt.
“A! Khương Lê, tôi thấy người ta là leo lên được cành cao rồi nên không muốn anh nữa……!” Cô gái đứng bên cạnh lên tiếng như thêm dầu vào lửa khiêu khích cơn giận của Khương Lê.
Đường Tiểu Náo bi phẫn nhìn về phía người nói chuyện “Cô nói lung tung cái gì vậy? Không biết thì đừng có nói lung tung!” Cô không có trèo lên cành cao, nếu quả thật trèo lên cành cao, sao cô còn phải đến đây làm thêm chứ?
Vội vàng đi tới bên cạnh Khương Lê giải thích “Em không có……” Lời như vậy vừa ra khỏi miệng, có vẻ cực kỳ vô lực. Cô quả thật có nhận tiền của người đàn ông kia, nhưng……
Nước mắt đảo quanh hốc mắt như muốn rơi xuống, Đường Tiểu Náo giơ tay lau, nghênh mặt nhìn người đàn ông chất vấn mình “Tôi sẽ trả lại tiền cho anh, anh đừng có nói chuyện với tôi bằng thái độ đó, tôi không nợ anh cái gì.” Ngẩng cao đầu, trong mắt cô tràn đầy…..không thể tưởng tượng.
Tâm mạnh mệnh không mạnh, không muốn dựa vào bất kỳ ai, đôi mắt lại không thể nào chịu được.
Trong đầu Khương Lê ong ong, nghe Đường Tiểu Náo nói phải trả tiền cho Phong Dã Hồi, anh ta kéo Đường Tiểu Náo lại “Bao nhiêu?”
Đường Tiểu Náo run rẩy, cô sợ nhìn thấy bộ dáng Khương Lê lúc này, giống như dã thú ẩn nấp, không nói chính xác được một giây tiếp theo sẽ làm ra chuyện gì, cô vô cùng sợ hãi.
Phong Dã Hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/575236/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.