Ánh mắt hắn dần chuyển biến, hắn muốn chiếm lấy cô.
Mẫn Dao cảm giác được nguy hiểm, chưa kịp phản kháng đã bị cánh tay rắn chắc của Phong Tưởng đột nhiên bế cô lên.
Cô cảm giác mình đã u mê, cả người lơ lửng trên tay hắn, chỉ trơ mắt nhìn hắn bế mình ra khỏi phòng tắm, ngay sau đó bị ném lên chiếc giường rộng lớn.
Cô nén cơn đau, ngẩn đầu nhìn hắn thấy toàn thân hắn không chủ che đậy.
“ Tha cho tôi đi! Tôi sai rồi. Ban nãy tôi không nên làm như vậy”
Hắn vờ như không nghe thấy, thân thể đè lên cô, cô gần ngư nghẹt thở. Nhìn chầm chầm vào đôi mắt đầy dục vọng kia. Sợi tóc tủ trên trán Phong Tưởng, khóe môi hơi mĩm cười nhưng đầy vẻ lạnh lùng.
“ Hầu hạ tôi cho tốt. Về sau cô muốn cái gì tôi đều cho”
“ Nếu tôi muốn cái mạng anh thì sao? Có cho tôi được không?”
Đã tới nước này rồi cô không nghe theo mà còn phản khán lại lời hắn.
Nhưng giờ nói ra chỉ càng thêm kích thích Phong Tưởng.
“ Lá gan cũng lớn. Để xem cô có qua khỏi đêm nay không “
Giọng Phong Tưởng cực kỳ lạnh, nhưng bàn tay thì ngược lại, dần đần sờ soạng, chui vào trong váy Mẫn Dao. Câu nói quá mứa lộ liễu khiến người khác kinh hãi, như kim châm vào tim Mẫn Dao.
Mẫn Dao muốn lấy con dao lúc nãy nhưng đáng tiếc lại bị hắn kìm chặt.
Phong Tưởng chôn mặt vào cổ cô cắn mút, một bàn tay khác đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-vong-ky-duyen/1924781/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.