Trời mới tảng sáng, Mẫn Dao đã thức dậy. Gió sớm mát rượi làm cô tỉnh hẳn người.
Quả nhiên đúng là cuối tuần, bầu không khí trong lành, mát mẻ hẳn.
Lúc này mặt trời vẫn còn say sưa ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây.
Tâm trạng Mẫn Dao rất tốt!
Cô chuẩn bị tươm tất. Hôm nay Mẫn Dao mang quần áo rất đơn giản càng tôn lên dáng người mảnh khảnh, quần bò đen bó sát đôi chân thon dài, áo thun ngắn tay màu trắng kết hợp với chiếc áo khoác Cardigan nữ from dài tay màu xám lông chuột. Tóc được cô buộc lên cao, do chân còn bị thương nên Mẫn Dao không đi giày cao gót cô đi nhẹ một đôi bata trắng đơn giản.
Thuần Nguyên vẫn đang ngủ say cô không muốn đánh thức cô bé rồi căn dặn vú Hạ vài điều.
Mẫn Dao cầm lấy cây đàn violin được bao bọc cẩn thận trong chiếc túi da rồi đi ra ngoài.
Hôm nay cô sẽ đến một nơi nhưng trước khi thực hiện mục tiêu của mình, nhân tiện ghé sang bàn chút chuyện với hắn rồi hẳn đi.
Mẫn Dao không đi xe, cô đi tatxi thẳng đến trước biệt thự nhà Phong Tưởng.
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc ánh sáng đã chan hòa mặt đất.
Trước cổng nhà hắn có rất nhiều chim bồ câu, cô nhặt quả rồi ném sang cho đàn chim.
“Tín tín tín..” Chuông cửa vang lên rất lâu nhưng không một ai trả lời. Mẫn Dao có chút nóng ruột gọi điện thoại cho hắn nhưng vẫn không thấy nhận.
Trong đầu Mẫn Dao vụt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-vong-ky-duyen/1924775/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.